“Khi lòng tôi xanh mát rau quê thì hình ảnh đầu tiên ùa vào tâm trí là một mẹt đủ loại rau thơm. Thích thì cuốn, lười lắm thì cứ bốc lấy một nhúm bỏ vào mồm mà nhẩn nha.
Cắn một nhúm rau mà ta vẫn thấy hòa quyện tất cả mùi thơm, hương vị, dù mỗi loại rau thơm đều có những điều rất đặc trưng của riêng mình.
Tuồng như là trăm người con của mẹ Việt Nam, người lên non ngàn, người xuống đồng bằng, người ra bờ biển, song vẫn sống hòa hợp với nhau trên một mảnh đất với tên gọi: Quê hương.”
“Gió đưa cây cải bay đi, nhưng không phải để về trời đâu, mà là bay theo những người con xa xứ đến đất khách quê người xa xôi đấy...”
“Duyên thế nên dẫu chỉ có hành thôi, bát cháo của Thị Nở vẫn làm cho Chí Phèo và bao người Việt xa xứ rơi nước mắt."