Năm Sầm Ninh mười ba tuổi, cô được đưa tới đại viện. Những đứa trẻ trong này bắt nạt Sầm Ninh bởi cô nhút nhát lại yếu đuối. Sầm Ninh vô cùng hoảng sợ, bèn lấy hết can đảm chạy tới tìm Ngôn Hành Chi: “Bọn họ nói em là vợ anh, vậy anh có thể chống lưng cho em không?”
Đến khi trưởng thành, Sầm Ninh rời đi, bởi vì người khác nói, Ngôn Hành Chi có người trong lòng rồi.
Sầm Ninh cảm thấy hơi buồn, nhưng vẫn tới chào anh trước khi đi: “Nghe nói em không làm vợ anh được rồi, vậy em có thể thích người khác không?”
Thời gian thấm thoát thoi đưa...
Ngôn Hành Chi nhìn cô thỏ trắng nhỏ trước mặt anh, mọi cảm xúc chuyển thành một nụ cười nhạt: “Ninh Ninh này, bao năm qua anh chống lưng cho em, hóa ra lại vô ích sao?”