Sau lễ khai giảng năm lớp Mười, đồng thủ khoa năm nay của thành phố được phân vào cùng một lớp.
Hai người họ đang ở tuổi mười lăm, chàng trai cao ráo, tuấn tú và kiêu ngạo; cô gái xinh xắn, ngoan ngoãn lại phóng khoáng.
Nhưng một núi không thể có hai hổ...
Những lúc ở cạnh nhau, hai người họ thường thế này:
Cố Dật Nhĩ: “Điểm Tiếng Anh của cậu còn không tới 140 á? Quá chán đời.”
Tư Dật: “Mấy đề Toán kiểu này, một phút tôi giải xong được mười bài. Vô dụng!”
Cố Dật Nhĩ: “Kỳ thi lần này mà tôi xếp thứ nhất, cậu phải gọi tôi là bố!”
Tư Dật: “Điểm các môn Tự nhiên của tôi luôn đứng đầu toàn khối, ai cho cậu tự tin để lên mặt với tôi?”