Giữa nhịp sống hối hả, đôi khi ta cần một khoảng lặng để "gửi lời theo gió", để tâm mình được thong dong như mây trời, bình thản như nước chảy. Cuốn sách nhỏ này không chỉ là tập hợp 20 bài viết về Phật giáo, mà còn là kết tinh của hơn nửa thế kỷ miệt mài nghiên cứu, giảng dạy và tu tập của tác giả.
Cuốn sách mở ra một không gian đối thoại trí tuệ, nơi những giáo lý căn bản được soi rọi dưới lăng kính trực diện và đầy trải nghiệm. Tác giả Trần Tuấn Mẫn không đi theo những lối mòn cũ kỹ, mà mạnh dạn đưa ra những lập luận sinh động, có thể khác biệt với quan niệm thông thường của nhiều học giả.
Về thệ nguyện và hành đạo: Tác giả phân tích sâu sắc về Tứ hoằng thệ nguyện, giúp ta hiểu rằng đại nguyện không phải là những lời hứa suông mà là quyết tâm thực hiện những việc lớn lao từ lòng yêu thương chúng sinh.
Về dòng chảy Thiền tông: Cuốn sách phác họa bức tranh sinh động về Thiền tông Việt Nam, từ thuở sơ khai tại Luy Lâu đến sự hưng thịnh của phái Trúc Lâm Yên Tử. Tác giả cũng không ngần ngại chỉ ra những chi tiết "huyền thoại" hay "cường điệu hóa" trong văn học Thiền Trung Hoa để trả lại giá trị chân thực cho thực tại.
Về những vấn đề nhân sinh: Những khái niệm như Tái sinh, Linh hồn, hay Từ bi được diễn giải một cách thực tế, gần gũi. Đặc biệt, bài viết về Pháp Bảo Đàn Kinh mang đến một cái nhìn phản biện đầy sắc sảo, thôi thúc độc giả phải tự mình chiêm nghiệm thay vì chỉ tin vào những truyền thuyết được thêu dệt.
Đúng như tên gọi của mình, cuốn sách được viết với một văn phong nhẹ nhàng như gió thoảng nhưng lại chứa đựng sức nặng của sự thật. Tác giả tự xem mình là người "đem tấm lòng chân thành trải ra trên những trang giấy vô tình", xem cuốn sách là nơi bao hàm tâm sự, một lời nhắn gửi thảnh thơi vào cõi nhân gian.
Đọc "Gửi lời theo gió bay đi", bạn sẽ thấy mình không còn truy tìm quá khứ, không còn ước vọng tương lai, mà chỉ "quán sát pháp hiện tại" để nỗ lực tinh tấn. Khi ấy, mọi ảo tưởng về "cái tôi" sẽ dần tan biến, nhường chỗ cho sự thảnh thơi, tự tại giữa thực tại đúng như nó đang là.
Trích dẫn sách Gửi Lời Theo Gió Bay Đi - 20 Bài Viết Về Phật Giáo
“Nhiều luận gia cho rằng Đức Phật Thích-ca nên được nhìn từ hai khía cạnh, một là khía cạnh thế gian, Ngài là một con người lịch sử, một Thái tử, một người xuất gia đi tìm chân lý và đã đạt Giải thoát tối hậu; hai là khía cạnh xuất thế gian, Ngài là vị Phật, vị Bồ-tát xuống trần gian từ cõi trời Đâu-suất (Tushita). Những cảnh tượng huyền bí về Ngài đều thuộc khía cạnh xuất thế gian. Đó chỉ là ý kiến nhằm khỏa lấp những sự việc mang đậm thần bí thường thấy trong các kinh điển Đại thừa và thỉnh thoảng vẫn được thấy trong kinh điển Nguyên thủy. Đức Phật Thích-ca là một con người, được sinh ra, đã tu tập và đã đạt Toàn trí, đạt danh hiệu tối cao: Phật.
Chúng ta có thể tin vào huyền thoại về sự đản sinh của Đức Phật, nhưng mỗi khi nghĩ về Ngài, ta hãy nghĩ đến Ngài như một con người, một con người vĩ đại với một lịch sử vĩ đại về sự nỗ lực tu tập, về sự chứng đạt Đại ngộ, về Giáo pháp của Ngài, về lòng thương tưởng của Ngài đối với mọi chúng sinh đang chịu khổ đau trong nghiệp báo, luân hồi…
Ngài đã tịch diệt, chúng ta không thể cầu xin Ngài để vượt khổ, để được ban phép lành. Trái lại, hãy tự cầu xin mình tinh tấn tu hành theo Giáo pháp của Ngài mà tự giải thoát khỏi khổ đau. Sự việc là như thế!”