Chúng ta bước ra từ một vùng trời trong xanh, vùng trời quê hương, với biết bao kỉ niệm yên lành, dung dị. Nơi ta từng khóc, cười, thổn thức vì tiếng gà ban trưa, thả hồn theo con diều no gió trên cánh đồng thoảng mùi khói chiều rơm rạ.
Đời muôn ngả rẽ, những cánh cửa mở ra sẽ đưa mỗi người về một vùng trời khác nhau. Dù có đi đâu, trong tâm khảm người con xa xứ cũng vẹn nguyên hình bóng quê nhà, vẹn nguyên hình bóng những người chân quê thân thiết, giữ trọn tấm lòng sắt son với mảnh đất, dòng sông, con đò, với màu hoa cải vàng rực rỡ, bếp lửa hồng bập bùng, và nếp nhà xưa thâm trầm theo thời gian mưa nắng…